Thơ Hoa Quê quý I/ 2024
TẠM BIỆT SÀI GÒN
-Lê Đình Đông-
Sài Gòn lần cuối bay vào
Bâng khuâng dốc cạn hầu bao ra về
Còn gì vui nữa mà mê
Nắng vàng , ruộng lúa , sông quê đang chờ
***
Tết xong, rượu cạn túi thơ
Gác bút nằm chờ nghĩ đến ngày bay
***
Sài Gòn còn một lần này
Làm thơ gửi bạn Mường Lay xa vời
Vũng tàu cách trở đôi nơi
Bạn thơ vắng bóng một thời biển xanh
***
Nhân duyên kết nối không thành
Giờ ngồi nuối tiếc tuổi xanh đã tàn
***
Còn ham chi , giấc mộng vàng
Ta về xem lũ trẻ làng tập bơi
Mùa Đông băng giá tan rồi
Tựa lưng ghế đá ,nhìn đời loay hoay
***
Biết đâu lại chả có ngày
Chán cơm thèm phở lại bay Sài Gòn.
LÀNG THƠ
– Lê Tiến Vượng-
Có một nơi cả làng là thi sĩ
Những con đường uốn lượn vẻ thi ca
Bao đời nâu sần, bao thời áo vá
Vịn câu thơ đứng dậy sáng loà….
Có một nơi cả làng là nghệ sĩ
Sống yêu thương đùm bọc chan hòa
Thời bom đạn tay cầy, tay súng
Thời bình lại cả làng thích hát ca.
Có một nơi ngôi làng như cổ tích
Đình, chùa miểu phủ đẹp tựa trong tranh
Bốn mùa nơi đây hoa cỏ rực rỡ
Mời bạn về làng Hưng Giáo Đất Hà Thành.
MAY!
–Thanh Le–
May mà còn biết làm thơ,
Nếu không giờ chỉ ngồi chờ “quy Tiên”!!!
Thơ làm ra chả có tiền,
Cho ta thắm mãi với duyên Đất Trời!
Thơ là lộc của cuộc đời !
Ai say thơ mãi mãi ngời tuổi xuân
TỪ NGÀY (9)
-Lê Đình Đông-
Từ ngày bỏ bút làm thơ
Anh như ra ngẩn , vào ngơ, bần thần
Thấy em làm bánh thiếu nhân
Anh chợt nghĩ đến mấy vần thơ hay
Anh có đề nghị thế này:
Em chuyển bánh thịt thành chay xem nào?
Nhân thịt phải nấu phải xào
Bánh chay em đặt THƠ vào giữa khuôn
Bánh ngon cốt ở cái nhân
Một phần nhờ lá, một phần khéo tay
****
Từ bánh nhân thịt , thành chay
Là nhờ anh có thơ hay góp vào
Em tưởng là chuyện tầm phào
Hóa là chuyện thật làm sao bây giờ ?
Bao người đến hỏi đứng chờ
Bánh bán đã hết còn thơ đang làm
LỠ HẸN…
-Lê Đình Đông-
Lỡ hẹn với em về Mường chà
Lỡ hẹn với em về Mường lay
Mưa…
Mưa suốt cả một ngày
Một thoáng mưa…
Điện Biên bừng sắc, nắng mây tươi hồng
***
Chót lỡ hẹn rồi. …
Em có buồn không?
Anh nhớ Mường lay mưa giông nước lũ
Nhớ Mường chà vợ chồng em ở đó
Thấp thỏm chờ,
Anh lỡ hẹn không lên
****
Dọc đường trở lại Điện Biên
Hoa ban nở trắng rừng Tây Bắc
Đất nước ơi !..
Máu xương của bao người
Hôm nay trở lại ngậm ngùi xót xa
†**
Điện Biên 70 năm
Thành phố rực sáng ánh đèn
Mấy vạn người đổ về thành phố
Người lớn trẻ con
hai giờ đêm xếp chỗ để ngồi
***
Chót lỡ hẹn em rồi
Đành hẹn em vào một mùa hoa ban khác
Anh trở lại Mường chà
Thăm lại đất Mường lay.
MÙA HÈ THÔN QUÊ
-Kiều minh-
Xuân qua hè đã đến rồi
Nắng vàng rực rỡ khắp trời quê ta
Đồng xanh lúa tốt bao La
Ao bơi Hưng giáo lời ca tiếng cười
Các em lại đến tập bơi
Ao bơi Hưng giáo sân chơi tuyệt vời
Trẻ con người lớn khắp nơi
Tìm về ao để cùng vui vẫy vùng
Ao bơi là nơi tập chung
Của toàn con cháu khắp vùng yêu tin
Năm nay là năm giáp Thìn
Góp công góp của giữ gìn ao chung
Nội quy nay đã ra cùng
Cùng nhau thực hiện để chung tay vào
Duy trì vận hành của ao
Để cho con cháu tới ao hàng chiều.
QUY LUẬT
– Lê Thủy Thanh-
Ốm đau là truyện thường tình!
Quy luật Trời,Đất! Đâu mình riêng anh.
Trời kia đâu mãi cao,xanh
Vui thơ,Trăng gió ta thành trường xuân!!!
SỨC KHỎE HƠN VÀNG .
- Xuân Vệ-
Cũng là cơ thể của ta
Hôm nay lại thấy như là của ai
Nước mũi sụt sịt ngắn dài
Chân tay rời rã ù tai buốt đầu
Mọi hôm có thế này đâu
Lúc nóng lúc lạnh như câu… làm trò
Bình thường ba bảy độ C
Hôm nay ba chín ủ ê cõi lòng
Vài viên hạ sốt cho xong
Ngẫm đời mà thấy trong lòng buồn thiu
Lúc khỏe vui biết bao nhiêu
Thèm đủ mọi thứ mọi điều đều hay
Cơ thể như buổi hôm nay
Chỉ thèm một thứ là mày khỏe thôi
Thế còn mọi thứ trên đời
Tất cả đều tựa mây trôi bồng bềnh…
TỰ SỰ
-Kiều Được-
Tôi đây…tên được họ kiều
Con rể Hưng giáo đã nhiều năm nay
Tuy không uống rượu mà xay
Từ ngày ông giá cho hay hội mình
Tặng tôi hai tập thơ sinh
Xem rồi như thấy có mình trong thơ
Thật là một chuyện tình cờ
cùng một sở thích làm thơ cho đời
Tuổi nay ngoài bảy chục rồi
Nhưng vẫn mơ mộng như thời Xuân thôi
Hát hay và rất yêu đời
Cuộc sống cứ thế trôi theo tháng ngày
Karaoke hát rất hay
Ngoài bảy chục vẫn như ngày thanh niên
Muốn được kết nhiều bạn hiền
Có cùng sở thích để quên tuổi già
Muốn vào hội thơ quê ta
Nhưng vì địa lý cách xa quê nhà
Xin phép các ông các bà
Cho tôi dự thính gọi là góp vui
Làm thơ để lại cho đời
Mai sau con cháu…
biết thời ông cha…
AO CỔNG
-Bùi Đăng Kết-
Ao cổng in (xoã) bóng cây đa
Những hôm nắng nóng cả nhà ra ao
Ở thời đời sống chưa cao
Hôm nào mất điện ngồi ao mát lành
Ao thời nước thật trong xanh
Trưa hè tắm mát chạy quanh xóm làng
Cái thời kẹo kéo thật sang
Ống bơ dép rách gom mang đổi liền
Ốm thời chẳng được ngủ yên
Lũ bạn kéo đến làm phiền cả trưa
Người già có võng đu đưa
Trẻ con thì cứ trèo dừa đu cây
Hết trò đánh đáo chơi quay
Xa xa con gái nhảy dây trốn tìm
Tuổi thơ bắt cá tìm chim
Chăn trâu cắt cỏ lặn tìm ốc cua
Bây giờ cuộc sống hơn thua
Một thời kỉ niệm chẳng mua bằng tiền
Mong sao cuộc sống đoàn viên
Hàng năm tết đến tất niên(ao) xóm làng
SẮC PHƯỢNG MỘT THỜI
– Lê Thị Sâm-
Ve kêu thả nắng đầu hè
Phượng bừng tỉnh giấc vội khoe áo màu
Bới tìm chút kỉ niệm đầu
Của thời áo trắng chạy đâu bao ngày.
Ơ NÀY
-Bùi Đạt Toàn-
Ơ này chẳng có công nông
Hôm nay anh phải chổng mông làm bò
Đêm về mệt gáy ó o
Bởi ngày anh phải thay bò kéo xe
Chẳng chốc gà gáy le te
Ngoài kia chú cún đang tè kêu gâu
Xã hội phát triển đã lâu
Mà sao anh lại về đâu thế này…
CẤM CÔNG NÔNG
-XuânVệ-
Quê tôi lại cấm công nông
Trở về đồ đá đồ đồng mất thôi
Lệnh kia là ở trên giời
Biết đâu nỗi khổ của người nông dân
Bao nguyên vật liệu phải cần
Trước kia máy chở đến chân công trình
Nhà đang xây dở trình ình
Xe cải tiến cũng mất hình từ lâu
Giờ ta sắm lại từ đầu
Kẽo cà kẽo kẹt thân trâu thân bò
Lại còn mùa gặt nỗi lo
Làm sao chở thóc về nhà tháng năm …
Cả nhà có cái công nông
Vợ chồng con cái ăn trông cả vào
Bây giờ biết tính làm sao
Tự nhiên thất nghiệp chênh chao cuộc đời …
Ngày đầu cấm xe tự chế ở nông thôn mới.
DÂN LO
– Nguyễn Ngũ-
Mấy ngày dư luận xôn xao
Công nông bị cấm làm sao bây giờ
Vật liệu xây dựng làm nhà
Xóm cùng ngõ hẻm thật là khó ghê
Xe to thì chẳng thể về (vào)
Xe bò cút kít trăm bề khó khăn
Thật là một nỗi trở trăn
Lệnh trên ban xuống lăn tăn vô cùng
Đến mùa thu hoạch ngoài đồng
Ba bánh bị cấm nhà nông mệt nhoài
Mong cấp trên có chế tài
Sao cho hợp lý giúp người nông dân
Bớt đi vất vả tay chân
Mồ hôi nước mắt nhọc nhằn ngày đêm
Các cấp hãy nghiên cứu thêm
Để cho dân bớt lo đêm lo ngày.
NÓI VỚI MẸ YÊU
-Nguyễn Yến Nhi-
Những buổi tối con được nằm ôm mẹ
Lời thì thầm “Cố học nghe con”
Mẹ nuôi con vất vả khó khăn
Con trưởng thành là ước mơ mẹ đó.
Con không muốn nhìn mẹ rơi nước mắt.
Muốn mẹ cười thật rạng rỡ thật tươi
Con nhìn mẹ thầm muốn nói đôi lời
“Yêu mẹ nhiều và nhiều lắm mẹ yêu ơi!”
SỨC KHỎE HƠN VÀNG .
-Bùi Xuân Vệ-
Cũng là cơ thể của ta
Hôm nay lại thấy như là của ai
Nước mũi sụt sịt ngắn dài
Chân tay rời rã ù tai buốt đầu
Mọi hôm có thế này đâu
Lúc nóng lúc lạnh như câu… làm trò
Bình thường ba bảy độ C
Hôm nay ba chín ủ ê cõi lòng
Vài viên hạ sốt cho xong
Ngẫm đời mà thấy trong lòng buồn thiu
Lúc khỏe vui biết bao nhiêu
Thèm đủ mọi thứ mọi điều đều hay
Cơ thể như buổi hôm nay
Chỉ thèm một thứ là mày khỏe thôi
Thế còn mọi thứ trên đời
Tất cả đều tựa mây trôi bồng bềnh…
MỞ CỬA
– Bùi Xuân Vệ-
Ao bơi Hưng Giáo triển khai
Mở cửa đón khách vào đầu tháng năm
Để cho làn nước được trong
Vào bơi ta góp chút lòng tí ti
Ban quản lý sẽ duy trì
Khang trang sạch đẹp cũng vì người dân
Xin mời các bạn xa gần
Tham gia đăng ký ta cùng vui chơi
Trong làn nước mát ta bơi
Khỏe để xây dựng cuộc đời ấm no …
CUỘC ĐỜI .
-Bùi Tiến Long-
Đời là bể khổ phải bơi
Bơi nhanh bơi chậm phải soi chính mình
Cuộc đời sóng gió phong ba
Cuộc sống phải trải giúp ta nên người
Cuộc sống có lúc mỉm cười
Lúc thì cau có con người vậy sao
Cho nên những lúc thanh cao
Thì ta nên sống làm sao hài hoà
Để cho đến lúc tuổi già
Cuộc sống luôn đủ đậm đà yêu thương
Để khi gối đất nằm sương
Không phải mang nặng vấn vương cuộc đời
Sinh ra cuộc sống làm người
Một lần sống đẹp cuộc đời ai ơi
Con người cuộc sống làm người
Sống sao cho đẹp tuyệt vời là đây …
HỒN THƠ
– Nguyễn Ngũ-
Hồn thơ ơi ! hỡi hồn thơ
Làm ta say đắm mộng mơ thế nàng
Ngày đêm mộng mị mơ màng
Hỏi sao lại thế hả nàng thơ ơi
Chồng thì bảo bà dở hơi
Con thì lại bảo mẹ ơi lần thần
Người đời lại bảo là hâm
Tiền thì chẳng có ngày đêm lầm bầm
Nhưng hồn thơ cứ thì thầm
Thủ thà thủ thỉ cứ cầm bút lên
Thả lòng cùng với nỗi niềm
Hồn thơ lãng đãng giấy mềm viết lên
Thơ cùng ta như bạn hiền
Gửi dòng tâm sự tới miền gần xa
Ai hiểu thì bạn cùng ta
Để cùng bầu bạn sẻ chia tấm lòng
Hồn thơ lai láng chờ mong
Vui buồn cũng gửi đôi dòng cùng thơ
Tuổi cao rồi vẫn mộng mơ
Cho hồn mình với hồn thơ tuôn trào
Thế là đời vẫn đẹp sao
Là ta tự tạo , tự trao nụ cười
NHƯ CÓ BÁC TRONG NGÀY VUI ĐẠI THẮNG
-Nguyễn Ngũ –
Mừng ngày đại thắng đến rồi
Như có Bác lại bồi hồi vang xa
Ôi ! lời của một bài ca
Rộn ràng xúc động bao la tuyệt vời
Ngày vui đại thắng có Người
Giơ tay Bác vẫy , Bác cười thật tươi
Bốn chín năm đã qua rồi
Lời của bài hát sáng ngời trung trinh
Như có Bác Hồ chí Minh
Chào ngày đại thắng Bác mình chung vui
Miền Nam đã chiến thắng rồi
Lời Người mãi mãi là lời non sông
Khắp nơi rợp bóng cờ hồng
Chúng con như thấy Bác cùng về đây
Dẫn đường chỉ lối dựng xây
Nước non vững mạnh hàng ngày tiến xa
Cùng nhau cất vang lời ca
Việt Nam ta có Bác Hồ Chí Minh.
MÙA BƠI BẮT ĐẦU
-Nguyễn Ngũ-
Mùa bơi mới đã đến rồi
Các bạn ơi! Thật tuyệt vời làm sao
Thỏa lòng chờ đợi ước ao
Hôm nay cùng được về ao vẫy vùng
Ai ai cũng thật vui mừng
Từ bác bảo vệ đến từng thành viên
Nội qui đã được nêu lên
Mọi người nhắc nhở ta nên thực hành
Dưới làn nước mát trong lành
Thi đua rèn luyện tập tành thật vui
Tha hồ thỏa thích vui chơi
Tinh thần phấn khởi cùng bơi thi tài
Mùa bơi năm nay tới rồi
Về đây cố gắng tập bơi hàng ngày
Đoàn kết vui vẻ chung tay
Thực hiện ,qui chế dựng xây lên rồi
Ta cùng chúc cho mùa bơi
Chúc ban chủ nhiệm , mọi người đều vui
Chúc câu lạc bộ ao bơi
Của thôn Hưng giáo sáng ngời tình quê
NHỚ ƠN CÁC ANH HÙNG
-Kiều Minh-
Tháng tư rực ánh nắng hồng
Hai miền đất nước vui mừng vang ca
Trong nam ngoài Bắc cả nhà đông vui
Năm xưa nhớ lại ngậm ngùi
Bao người nằm xuống chôn vùi rừng sâu
Bao gia đình mất người thân
Việt Nam phải chịu muôn phần nỗi đau
Anh hùng bất khuất kiên chung
Nắm sương gửi lại góc rừng vô danh
Đất nước không thể quên anh
Trang sử mãi mãi ghi danh muôn đời
Hai miền cờ đỏ rợp trời
Việt Nam đất nước đời đời khắc sâu.
HƯNG GIÁO CÓ HỘI HOA QUÊ
-Bùi Tiến Long-
Mọi việc thực hiện đều mê ghi hình .
Việc tốt việc xấu điển hình .
Hoa quê ghi lại biến hình thành thơ .
Để luôn nhắc nhở khen chê .
kịp thời phát triển giấc mơ đổi đời .
Để cho cuộc sống sáng ngời .
Quê hương ta đó tuyệt vời đáng yêu
AO BƠI TRỞ LẠI .
-Xuân Vệ-
Ao bơi tám tháng nghỉ đông
Bắt đầu trở lại vì dân làng mình
Cố gắng cải thiện tình hình
Từ nguồn nước sạnh đến hình thức trông
Bây giờ đâu có suối sông
Cho các cháu nhỏ vẫy vùng tập bơi
Nguồn nước ô nhiễm khắp nơi
Cho nên ta phải kịp thời triển khai
Để cho thế hệ tương lai
Phòng chống đuối nước thiên tai dập dình
Vì tương lai cháu con mình
Ta làm việc tốt điển hình nhân lên
Đừng vì vài kẻ nhỏ nhen
Lòng dạ ích kỷ bon chen làm gì
Mọi người hãy sống tốt đi
Hãy gieo cái thiện bỏ đi hẹp hòi
Vì tương lai của giống nòi
Ta cùng cố gắng để đời khỏi trê
Tiền nhiều cũng chẳng đem đi
Đem đi cũng chẳng làm gì cho ai
Chỉ cần mỗi sáng ngày mai
Khi ta ngủ dậy có ai cần mình
Miệng đời mai mỉa coi khinh
Tiểu nhân bỉ ổi thì mình tránh xa
Vài lời tâm sự gần xa
Lương tâm thanh thản ấy là niềm vui …
CHÀO MỪNG CHIẾN THẮNG ĐIỆN BIÊN
– Nguyễn Ngũ-
Chào mừng chiến thắng Điện biên
Mốc son lịch sử một thiên anh hùng
Bảy mươi năm thật hào hùng
Dân công bộ đội điệp trùng tiến lên
Tiếng hò kéo pháo vang rền
Hò dô… vượt dốc Pha đin cao vời
Lũng lô vang tiếng hát cười
Chiến dịch biên phủ bao người xông pha
Đánh cho quân Pháp tan ra
Mường thanh cứ điểm Cát ta (tướng Pháp Đờ cát )
ra hàng
Chiến thắng Điện biên huy hoàng
Mốc son chói lọi sử vàng vẻ vang
Mường thanh, Hồng cốm , Him lam…
Địa danh lịch sử vinh quang vang lừng
Quân dân ta thật anh hùng
Đội quân Bác Giáp lẫy lừng liệt oanh
Bội đội Cụ Hồ xứng danh
Đánh giỏi thắng lớn ghi danh sử vàng
Hoan hô chiến thắng vinh quang
Điện biên chói lọi tiếng vang toàn cầu
TỰ SỰ
-Kiều Được-
Tôi đây…tên được họ kiều
Con rể Hưng giáo đã nhiều năm nay
Tuy không uống rượu mà xay
Từ ngày ông giá cho hay hội mình
Tặng tôi hai tập thơ sinh
Xem rồi như thấy có mình trong thơ
Thật là một chuyện tình cờ
cùng một sở thích làm thơ cho đời
Tuổi nay ngoài bảy chục rồi
Nhưng vẫn mơ mộng như thời Xuân thôi
Hát hay và rất yêu đời
Cuộc sống cứ thế trôi theo tháng ngày
Karaoke hát rất hay
Ngoài bảy chục vẫn như ngày thanh niên
Muốn được kết nhiều bạn hiền
Có cùng sở thích để quên tuổi già
Muốn vào hội thơ quê ta
Nhưng vì địa lý cách xa quê nhà
Xin phép các ông các bà
Cho tôi dự thính gọi là góp vui
Làm thơ để lại cho đời
Mai sau con cháu…
biết thời ông cha.
MẸ TA
-Nguyễn Ngũ-
Mẹ ta một nắng hai sương
Giọt cay giọt đắng vẫn vương trên đời
Mẹ ta lam lũ một thời
Quần nâu áo vá dáng người liêu xiêu
Mẹ ta lo lắng đủ điều
Miếng ăn giấc ngủ sớm chiều luôn tay
Mẹ ta vất vả cả ngày
Đêm nằm giấc ngủ chẳng say chẳng nồng
Mẹ ta chẳng quản gió đông
Nắng hè cũng mặc lưng còng vì con
Chỉ mong con lớn con khôn
Mẹ cho ăn học lớn lên thành người
Mẹ ta có một trên đời
Thương mẹ con viết đôi lời tri ân
Hôm nay nhớ mẹ vô ngần
Ngồi buồn con lại bần thần viết lên
Mẹ ơi ! Nơi ấy cửu tuyền
Thấu lòng con nhé mẹ hiền kính yêu
Chiều hạ mưa nhớ mẹ nhiều
Lại nhớ về mẹ bao điều xa xưa
KHOA – NIỆM R E S O R T
-Bùi Tiến Long-
KHOA NIỆM nơi đến hội quân
Hội cơ khí một cuối tuần về đây
Về đây tắm khoáng ngất ngây
Mang bầu không khí phút giây vui mừng
Về đây thỏa chí tưng bừng
Hàng năm gặp lại chưa dừng tuổi cao
Tuổi cao thì đã làm sao
Mỗi lần gặp mặt tuổi cao phải lùi
Vì rằng ánh mắt nụ cười
Mọi người san xẻ tình người cho nhau
Xóa đi bệnh tật buồn đau
Luôn chờ rình dập trước sau tuổi già
Tuổi già gặp mặt hát ca
Gặp nhau chia xẻ hài hoà là vui
Lòng vui bệnh tật đẩy lùi
Con người sống khỏe sống vui tuổi già
Tuổi già ta tạo ra đà
Để cho cuộc sống hài hòa đáng yêu
Để cho cuộc sống mỹ miều
Đó là tất cả những điều ước mơ …
TÌNH CỜ
– Nguyễn Ngũ –
Hôm nay thật là tình cờ
Lật am bum cũ từng tờ để xem
Chợt nhìn hình hai chị em
Đã từng kết nghĩa từ năm xưa rồi
Ôi mẹ cùng với dì tôi
Dáng người nhỏ nhắn chỉ cười nụ thôi
Nhìn hình bỗng thấy bồi hồi
Nhớ dì nhớ mẹ lúc còn bên nhau
Thế rồi em trước chị sau
Dì đi xa cũng đã lâu nay rồi
Thế rồi lại đến mẹ tôi
Hai bà đi mãi xa rời cháu con
Vất vả từ lúc còn son
Gái từ quê nón dâu con quê mình
Dáng người nhỏ bé xinh xinh
Mẹ dì gắn bó thắm tình chị em
Luôn luôn cặm cụi ngày đêm
Ngày thì đồng ruộng làm thêm nón chằm
Thế rồi mẹ dạy chị em
Ngoài học làm nón khâu thêm kiếm tiền
Cầm nón lên nhớ mẹ hiền
Nhớ dì nhớ mẹ thuở còn hàn vi
Giờ thì cả mẹ với dì
Về nơi cực lạc xa đi mãi rồi
Nhìn hình nước mắt con rơi
Nhớ dì nhớ mẹ một thời ngày xưa
ĐƠN GIẢN VẬY THÔI .
-Xuân Vệ-
Chiều qua mồng một hết hàng
Cháu lại đi vắng lên nàng đi chơi
Đầu làng hoa nở tuyệt vời
Khác gì du lịch ở nơi xứ người
Phượng nở môi cũng thêm tươi
Bằng lăng sắc tím nói lời thủy chung
Còn đâu cái tuổi lông bông
Gần sáu mươi đã lên ông lên bà
Vẫn còn thích đứng bên hoa
Dang tay tạo dáng bắt ta chụp hình
Chúc cho vợ cứ mãi xinh
Để anh say mãi mối tình của anh …
QUÊ TÔI .
- Bùi Xuân Vệ-
Vẫn là yêu lắm quê nhà
Vẫn canh rau muống vẫn cà dầm tương
Vẫn ngọt ngào tiếng quê hương
Chỉ là thay đổi môi trường mà thôi
Ngày xưa tre lũy sập sùi
Bờ ao đứt gãy ruộng rồi hố sâu
Rau khoai rau muống ngập đầu
Cỏ dừa rau rấp thành sâu thành bè
Nhớ sao những buổi trưa hè
Đánh sốc kéo vó kéo te quanh bờ
Giờ đây rực rỡ màu cờ
Của hoa phượng đỏ bốn bờ bê tông
Sáng ra thể dục mươi vòng
Hương đồng gió nội mát trong quê mình
Nhìn bằng lăng tím lung linh
Đứng bên phượng vĩ tự tình sắc khoe
Yêu sao cuộc sống người quê
Giàu nghèo đều thấy bốn bề bình yên
Ai về hưng giáo mà xem
Một làng văn hóa cả trên tuyệt vời
Trăm năm một kiếp con người
Ở đâu yêu đấy quê tôi yên bình …
NGẪM ĐỜI .
- Bùi Xuân Vệ-
Tất cả rồi cũng như nhau
Trở về cát bụi nghèo giàu mà chi
Anh em nỡ ngoảnh mặt đi
Tranh nhau tí đất cũng vì thiệt hơn
Cha mẹ chả tính đáp đền
Phần to nhận lấy phần ngon vơ vào
Rồi dâu rồi rể mưu cao
Tanh lòng khác máu đứa nào chả tham
Nó đâu nghĩ cảnh con đàn
Ngày xưa chia bát cơm rang khoai hà
Ngày xưa chung một mái nhà
Chung một núm vú mẹ cha nhượng nhìn
Anh em khúc dưới khúc trên
Chả bao giờ tính thiệt hơn bao giờ
Nào ai học được chữ ngờ
Đất đai lên giá mẹ cha mất rồi
Ngày xưa lời nói đầu môi
Không viết di chúc không chơi rõ ràng
Để lại cho cảnh tan hoang
Suy bì tị nạnh lại mang ra tòa
Đứa khôn sổ đỏ mang ra
Đứa chả nghĩ đến thế là từ nhau
Nghĩ đời ai đánh mà đau
Đủ ăn mà lại mặt nhau chả nhìn
Đâu phải cái lũ tuổi tin
Mà còn nông nổi mà nhìn không ra
Hay là trách mẹ trách cha
Cuối cùng chỉ trách đó là lòng tham …!!!
CÓ TUỔI RỒI
- Kiều Được-
Có tuổi rồi đừng chấp nhặt gì nhau
Đừng suy diễn đừng đặt bao câu hỏi
Không bằng lòng ngồi với nhau mà nói
Để bụng làm chi thêm tức tối giận hờn
Có tuổi nên nghĩ chín chắn hơn
Chuyện không đáng thì hãy cho nghỉ khoẻ
Nào đâu phải như thời đang còn trẻ
Chuyện vài đồng mà cũng để giận nhau
Có tuổi đã ốm lại còn đau
Ăn không được sức đâu mà chơi nữa
Trẻ có khôn cũng chỉ là còn trẻ
Già có dại thì cũng vẫn là già
Có tuổi rồi xuân sắcđã đi qua
Vẫn yên ả vậy coi là đã ốm
Có tuổi rồi còn mấy ai ham muốn
Mâm cỗ đầy với rượu uống nặng đô
Có tuổi rồi thích chi chuyện bịch bồ
Nói thì oách nhưng có cho cũng chịu
Mặt nhăn nheo thì cái gì chẳng xỉu
Trên có cần bảo dưới nó không nghe
Có tuổi rồi facebook với bạn bè
Cho khuây khoả những khi nhàn rỗi
Bạn trên mạng là bạn chung xã hội
Để bình thơ hay nói chuyện cho vui
Có tuổi rồi tất cả đã buông xuôi
Còn gì nữa để rồi thương với nhớ
Chỉ vợ chồng không duyên thì cũng nợ
Mới bền lâu nỗi nhớ mãi mặn mà
Có tuổi rồi dù ở cạnh hay xa
Thì cứ nghi mình đã già rồi đấy
Trẻ trung đâu mà nghĩ làm chi vậy
Ngắm xem nào còn được mấy nữa đâu
Có tuổi rồi chỉ muốn được gần nhau
Để có nhỡ ốm đau mà nhờ cậy
Được đủ đôi hạnh phúc thì biết mấy
Có xa nhau thì mới ngấm nỗi buồn
Có tuổi rồi nào mong muốn gì hơn
Là sức khoẻ và yêu thương con cháu
Là vui vẻ bên bạn đời yêu dấu
Là hàn huyên cùng bạn hữu mỗi ngày
………………………………………………………………….